Với Nhi Duong, một điều dưỡng gốc Việt tại hành phố San Jose (Mỹ), đại dịch Covid-19 đã đưa đến những trải nghiệm mà cô chưa từng thấy trong sự nghiệp của mình.
Nhi Duong, nữ điều dưỡng gốc Việt ở San Jose (Ảnh: Mosaic).
Hãng tin Mercury News mới đây đã đăng tải câu chuyện của Nhi Duong, một nữ điều dưỡng 39 tuổi tại bệnh viện O'Connor ở thành phố San Jose, bang California (Mỹ). Đó là một ngày tháng 4/2020, như thường lệ, Nhi Duong bắt tay vào ca trực mà không hề biết rằng đó là ngày căng thẳng nhất trong 16 năm trong nghề của mình.
Bình thường, kiểm tra sức khỏe cho thai phụ khoảng 30 tuổi ở tuần thứ 31 thai kỳ là công việc quen thuộc của Duong. Tuy nhiên, vào hôm đó, cô phải tiếp nhận một thai phụ mắc Covid-19 khó thở. Sau khi đo monitor và đề nghị thêm người hỗ trợ, Duong bắt đầu thực hiện ép lồng ngực để cố gắng giữ sự sống cho thai phụ và thai nhi đủ lâu trong thời gian chờ bác sĩ đến.
"Tôi ra sức ép lồng ngực của thai phụ với hy vọng cô ấy hồi tỉnh, trong khi chuyên viên hô hấp cung cấp ô xy. Tôi làm hô hấp nhân tạo liên tục và thầm cầu nguyện cô ấy tỉnh lại", Duong kể.
Do quy định phòng dịch, trong phòng bệnh chỉ được phép có tối đa 3 nhân viên y tế - ít hơn nhiều so với 20 người như thông thường. Ngay khi thai phụ có mạch đập trở lại, thì các nhân viên y tế tiếp tục lo ngại cho sự an toàn của thai nhi. Duong và các đồng nghiệp lập tức chuyển thai phụ đến khoa hồi sức cấp cứu."Lúc đó, tôi đã khóc bởi vì tôi không muốn đứa trẻ sinh non. Tất cả chúng tôi đều khóc", Duong cho biết.
Áp lực công việc và nguy cơ lây nhiễm Covid-19
Do số bệnh nhân Covid-19 tăng nhanh, bệnh viện O'Connor nơi Duong làm việc luôn trong tình trạng căng thẳng, hoạt động hết công suất do thiếu nhân viên. Có thời điểm, O'Connor có 24 điều dưỡng viên, nhưng chỉ vài ngày sau con số này giảm xuống chỉ còn 14 người, trong khi vẫn có gần 50 bệnh nhân cần chăm sóc.
Giai đoạn đỉnh dịch, Duong nhiều lúc lo ngại rủi ro khi làm việc ở tuyến đầu. "Bạn bước vào một căn phòng và biết chắc chắn rằng những người ở đó mắc Covid-19", Duong nói và chia sẻ thêm rằng đôi lúc cô tự hỏi có đáng mạo hiểm hay không.
Duong cho biết, cô và đồng nghiệp có thời điểm rất bức xúc việc bệnh viện không tuyển thêm người. Tuy nhiên, sau đó họ đồng cảm với khó khăn của bệnh viện: "Họ cũng đã rất cố gắng, nhưng không thể tuyển được người vì tất cả các bang, các thành phố đều cần điều dưỡng viên.
Bất chấp những thách thức mà đội ngũ y tế phải đối mặt trong giai đoạn đại dịch, điều giúp họ vững tâm đó là sự ủng hộ của cộng đồng. Dương cho biết, một nhà hàng Phở Hà Nội của người Việt ở San Jose đã ủng hộ 300-400 bữa ăn mỗi ngày cho các nhân viên của bệnh viện O'Connor cùng hàng nghìn khẩu trang cho trung tâm điều trị Covid-19 của bệnh viện.
Một câu chuyện nữa khiến Duong cảm động là khi một buổi sáng nọ, cô và đồng nghiệp bước vào bệnh viện đã vô cùng bất ngờ trước tràng pháo tay của hàng chục cảnh sát và nhân viên dịch vụ khẩn cấp.
Giờ đây, khi số bệnh nhân Covid-19 đã giảm bớt, Duong đã suy ngẫm về những tác động của "năm Covid-19" đến cuộc sống của mình. "Đại dịch đã thay đổi tôi. Nó khiến tôi luyện tôi vững vàng hơn, không điều gì có thể khiến tôi sợ hãi. Cảm giác như bây giờ tôi có thể làm được rất nhiều thứ bởi vì cuộc sống đã dạy cho tôi rất nhiều điều", Duong nói.
Minh PhươngTheo Mercury News
Nguồn: Báo điện tử Dân trí