Ồn ào về phở Thìn rồi cũng sẽ qua thôi, tôi ăn phở Thìn trên phố Lò Đúc cỡ chục năm trước và thấy không nên quay lại do không thấy ngon. Mà ngon là Opinion thì không nên tranh luận.
Nghe nói Mỹ do anh Henry rể của anh X đã đưa McDonald vào VN, không biết ai đưa Starbucks tới xứ này, nhưng toàn là sức mạnh mềm đấy, dễ bị xâm lược.
Đã rút chạy năm 1975, nhưng “người Mỹ trầm lặng” đang quay lại. Lần này bằng hương vị cafe, không dùng tầu Maddox hay B52 (chả lẽ choảng nhau với anh Tầu) rồi McDonald. Về lâu dài, người Việt nên giữ họ lại để…đa phương hóa.
Người Việt “xâm lược” Hoa Kỳ cũng không kém. Ước tính, đến năm 2050 dân da trắng sẽ trở thành thiểu số vì họ mải nhâm nhi Starbucks, mê bóng chầy, rất lười đẻ con. Thà nuôi chó mèo còn hơn là có mấy ông con phá phách trong nhà.
Dân Việt ta đẻ sòn sòn, cố một hai đứa để có quốc tịch Mỹ, nhằm đưa nốt họ hàng sang.
Hiện dân số Việt Nam tại Mỹ khoảng 2 triệu, nhưng trong tương lai, bang Cali dễ có Thống đốc là người Việt. Hàng năm có vài chục ngàn sinh viên VN sang du học. Không biết có về hết không hay ở lại cưới Mỹ.
Người Việt ta mang cả rau muống sang trồng, sinh lời hàng triệu đô la. Bang Texas bỗng ra lệnh cấm trồng rau này vì sợ làm…nóng trái đất. Người ta cho rằng rau mọc tràn lan trên sông hồ, kênh rạch nên tắc nghẽn, nước không “thở” được nên gây ra global warming . Về bản chất, chắc sợ rau muống đồng hóa bò Texas.
Không biết lệnh cấm có tác dụng đến đâu, vẫn thấy bán 2$-3$ một mớ rau muống cạn, dài lê thê. Xào cả gốc ngọn với tỏi được một đĩa vừa vừa, gắp dăm lượt là hết.
Không những thế, ông Phở 75 mà dân Mỹ gọi là Phò Seventy Five, đã lấn chiếm thương trường ở DC. Ông chủ này ra đi năm 1975 (mới có tên 75), chả biết gì về phở mà quyết tâm nấu món quốc hồn Việt cho cao bồi Mỹ, dùng thịt bò Texas và thành triệu phú đô la.
Bồ bịch bên Việt Nam gọi là ăn “phở”, thanh niên Mỹ tán nhau rủ đi…cafe.
Bên Mỹ đã làm chính trị nên thôi món “phở” . Anh Clinton chót hôn “kiểu Pháp” cô Lewinsky tại phòng Bầu dục suýt bị mất ghế Tổng thống. Món “phở” ấy anh cạch đến già, sang HN có dám thử đâu. Nhưng nhiều quan chức ở vài quốc gia, đôi lúc “xơi” chính trị kèm “phở”, vẫn yên vị, lại còn lên bục giảng giải về đạo đức.
Cũng lạ, Phở 75 này cũng khoái mang mùi vị rau thơm và hành để bày tỏ chính kiến tự do dân chủ. Có đoàn nào của VN sang Nhà Trắng là họ tài trợ cho biểu tình. “Diễn biến phở” thuận lợi, bác ấy về Sài Gòn dễ thành triệu phú…VN đồng.
Nói vui thôi, Phở 75 là đặc sản thật sự. Ai sang DC nhớ ăn thử. Một khi nước phở trong vắt, thịt bò mềm, hành thơm chiếm một phần dạ dày thì máu lên tim và bạn sẽ quên là mình đang ở bên nào trong cuộc chiến và quên mẹ phở Thìn đi.
Không biết là Mỹ có tìm cách “diễn biến hòa bình” hay không, nhưng vị Starbucks hay mùi thịt bò nướng của McDonald trong tương lai dễ chiếm tâm hồn ăn uống của người Việt vốn thích…đa dạng hóa.
Đây là “diễn biến” nguy hiểm vì qua đường…thực quản. Ăn vào há miệng mắc quai, giống như cầm phong bì rồi, làm sao chống tham nhũng. Mới có chuyện “nhậy cảm, khó nói hay cần nhiều thời gian“. VIP không ăn cắp, ai bắt?
Trong khi đó, Việt nam cũng đang tìm cách đồng hóa Mỹ bằng quần áo rẻ, cá basa, phở kể cả rau muống ngay xứ cờ hoa, diễn biến…dịch vị là đây.
Cuộc đối đầu Mỹ-Việt vẫn tiếp tục, cho dù về ngoại giao và quân sự, hai cựu thù đang xích lại gần nhau, vì nước mình muốn có đối tác chiến lược khắp năm châu.
Đồng hành trong toàn cầu hóa, lần này thay vì basa và catfish, rau muống và phở của anh Hai Nam Bộ đang đối đầu với bò Texas và cafe Starbucks của cao bồi Mỹ. Tỷ số hiện nay vẫn là 1-1 sau 90 phút thi đấu. Hiệp phụ không biết thế nào.
Suy cho cùng, “xâm lược” bằng văn hóa ẩm thực như mưa dầm thấm lâu. Người tình cũ bảo tôi rằng, tình yêu thường đi qua cái dạ dày. Vì thế, thỉnh thoảng tôi vẫn mơ thấy nàng với mùi nồng nàn của mỡ phi hành thời bao cấp.
Nấu phở thật ngon thì xây dựng CNXH ở Hoa Kỳ dễ thành công.
Chúc độc giả vui cuối tuần!
Tác giả: Giang Công Thế