Vợ tôi tức tối vì mình bỏ công sức và tiền bạc ra để đưa đón bác Việt kiều suốt cả tuần mà chẳng nhận lại như mong đợi.
Trở về sau chuyến tháp tùng vợ chồng ông bác ở Mỹ về quê ăn tết, vợ ngồi ngẩn ngơ rồi quăng cái phong bì lì xì của con lên bàn trang điểm kèm tiếng thở dài: “Biết keo kiệt cỡ này thì chẳng mất công làm gì”. Nhìn thấy 2 tờ 50 đô la chìa ra một nửa ngoài phong bì là tôi kịp hiểu chuyện nhưng không lên tiếng vì biết vợ đang thất vọng lại “giận cá chém thớt”.
Chuyện vợ chồng bác ruột của vợ định cư ở nước ngoài sẽ về quê đón tết đã được bàn tán râm ran ở nhà ngoại vài tháng trước. Mấy người rục rịch sắp xếp việc đón ở sân bay, bố trí chỗ nghỉ ngơi và dự kiến đưa vợ chồng bác đi chơi khi về nước.
Sau gần một ngày vật vã chen lấn ở sân bay, nhà vợ cũng đón được vợ chồng bác Việt kiều. Những ngày tiếp theo, vợ bỏ việc nhà cho tôi lo dù tết đã cận kề để đi theo chân vợ chồng bác. Ảnh minh hoạ
Vợ tôi tham gia rất nhiệt tình vào việc này, thậm chí cô ấy còn dò hỏi trước những món ăn yêu thích của bác để tiếp đãi. Tôi cứ nghĩ do bác xa quê lâu năm nên mọi người mới nhớ thương chờ đợi đến vậy.
Đến ngày vợ chồng bác về, cả nhà thuê hẳn chiếc xe ô tô 36 chỗ ngồi để đi đón kèm thêm một chiếc xe hơi 4 chỗ của gia đình. Vợ còn muốn tôi bỏ buổi tất niên ở nhà nội để cùng ra sân bay đón bác nhưng tôi không đồng ý. Vợ tỏ ra khó chịu dẫn hai đứa con cùng đi, trong khi con bị say xe ngất ngưởng.
Sau gần một ngày vật vã chen lấn ở sân bay do bị trễ chuyến, nhà vợ cũng đón được vợ chồng bác Việt kiều. Hai đưa con tôi thất thần trở về khi phải nằm ngồi uể oải, thậm chí nhịn đi vệ sinh vì quá đông người ở sân bay cộng thêm say xe nôn thốc nôn tháo.
Trái hẳn với dự định của mọi người, vợ chồng bác chọn ở khách sạn thay vì về nhà người thân. Lúc đầu, mọi người trong nhà cũng nhiệt tình lắm, tranh nhau đưa đón nhưng sau vài lần đi ăn uống cùng vợ chồng bác thì cứ lảng ra dần chỉ còn vợ tôi đi cùng.
Những ngày tiếp theo, vợ bỏ việc nhà cho tôi lo dù tết đã cận kề để đi theo chân vợ chồng bác. Nếu vợ đi một mình thì không vấn đề gì đằng này lại đem con theo để bác nhớ mặt. Ba mẹ con thuê xe đưa hai bác đi mua sắm, đi chơi, đi ăn, đi thắp hương tảo mộ …
Điều đáng nói, sau mỗi lần đi về, vợ thường càm ràm vợ chồng bác sòng phẳng quá. Ai đời Việt kiều về nước cùng đi mua sắm, vợ mua có cái túi xách và lấy cho con bộ váy mà không thanh toán giùm, của ai người nấy trả trong khi cháu mất công thuê xe đưa đón cả ngày.
Tôi cười bảo vợ: “Do em muốn đưa đón bác như thế chứ họ có nhờ đâu. Bác còn nói ở khách sạn cho đỡ phiền mọi người mà”. Dù có vẻ hơi thất vọng nhưng vợ vẫn tiếp tục đưa con theo hai bác đi khắp nơi.
Vợ tức tối khi con tôi chỉ nhận được lì xì của bác Việt kiều bằng anh chị em họ trong khi mình bỏ công sức và tiền bạc ra để đưa đón hai bác suốt cả tuần. Ảnh minh hoạ
Đến tận hôm qua, hai bác lì xì sớm cho các cháu để về bên ngoại thăm tết thì vợ tôi hụt hẫng thật sự. Vợ cứ hy vọng con tôi sẽ nhận được lì xì xứng đáng với công sức vợ bỏ ra để phục vụ hai bác. Nhưng nhà bác Việt kiều lì xì đều như nhau, không phân biệt gì cả, mỗi đứa 50 đô la.
Vợ tôi tức tối vì mình bỏ công sức và tiền bạc ra để đưa đón hai bác suốt cả tuần mà chẳng nhận lại được gì hơn cả. Tôi nghĩ, vợ thất vọng do đã hy vọng quá nhiều chứ vợ chồng bác cư xử như thế là hợp lý.
Theo tôi được biết, thu nhập của hai bác bên đó chỉ ở mức trung bình nên gần chục năm mới về quê đón tết một lần do chi phí khá nhiều. Riêng chuyện lì xì mỗi đứa nhỏ từng đó tiền đã mất mấy chục triệu rồi. Chuyện vợ nhiệt tình đưa đón là vợ muốn thế, chứ hai bác không nhờ vả. Nếu vợ tôi không tính toán thiệt hơn, vô tư đón tiếp bác thì giờ chẳng phải bực bội như thế này.
Nguồn: Phunuonline